Em có thói quen nói “Này” để ngăn anh lại, nên anh dừng lại nhìn em giẫm phải lá khô. Có một âm thanh khô khốc, xào xạc. “Tương lai thế nào?” Tôi không tìm ra được điều gì để nói nên lắc đầu không nhìn anh. Có lẽ tôi nên nói điều gì đó. Nhưng những lời này chẳng có ý nghĩa gì với tôi cả. Bạn hít một hơi thật sâu và bắt đầu bước đi. Tôi vẫn còn nhớ kỷ lục đó. Mỗi lần gặp nhau, cơ thể chúng tôi chồng lên nhau. Chúng tôi lục soát cơ thể nhau để tìm kiếm thứ gì đó. Cơ thể trắng như tuyết của bạn đang run rẩy trên giường. Mỗi lần tôi lao tới tấn công và lay chuyển cơ thể bạn, bạn sẽ phát ra một âm thanh yếu ớt. Đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi mỏng và đôi má hồng hào của bạn khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn và tôi cố gắng hơn nữa, muốn có sự kết nối sâu sắc hơn với bạn. Bạn thở hổn hển. Cánh tay mảnh khảnh của cô ấy không bao giờ ôm lấy tôi mà nắm chặt tấm ga trải giường màu trắng đến nỗi cô ấy vẫn nằm trong làn sóng thủy triều của tấm ga trải giường sau khi buổi biểu diễn kết thúc. Giọng nói ngọt ngào của bạn. Mùi da của bạn. Trái tim anh tan vỡ mỗi khi anh ôm lấy cơ thể em, yêu em hết lần này đến lần khác.

Chơi les với nhau còn sung sướng hơn đụ trai
Chơi les với nhau còn sung sướng hơn đụ trai