Em Xinh Hàng Tuyển Cho Đại Gia Lựa Chọn Để Chơi Đùa. Tôi hỏi tên họ để bày tỏ lòng biết ơn nhưng cả ba người đều bảo Satomi “trên đường về nhà hãy cẩn thận” và đi bộ về nhà trong mưa. Trong số ba người đó, có một người là một cậu bé kín đáo. “Lần đó cảm ơn rất nhiều, ngươi thật sự đã giúp ta rất nhiều.” “Cậu bé đỏ mặt, cúi đầu lẩm bẩm. Tôi nghĩ đời này tôi sẽ không bao giờ tìm được bạn gái. Tôi cảm thấy mình vẫn còn là một trinh nữ. “Anh làm việc lâu không? “Không,” “Tôi có nhiều thời gian rảnh.” Cuộc trò chuyện không kéo dài được lâu, tôi đưa tiền trong khi mỉm cười cay đắng. “Đợi một chút,” Satomi nói và yêu cầu cậu bé đợi ở cửa trước khi bước vào. “Nhìn xem, cậu bé này nói năm ngoái cậu ấy đã giúp tôi kéo xe.” Rimi, người đã quay lại cùng chồng, giới thiệu cậu bé và giao cậu ấy. Đưa cho anh ấy một lon cà phê. “Trước đây không phải anh đã nói rồi sao? Có vẻ như lần đó em rất quan tâm đến anh. Cảm ơn em rất nhiều.” Chồng cô dù bình thường ít nói nhưng vẫn mỉm cười và cảm ơn cô từ tận đáy lòng. “Được rồi, lần sau cậu tới chơi vui vẻ nhé? Satomi.” Anh chàng cúi đầu có chút sợ hãi nên cuộc trò chuyện không kéo dài được lâu. Người chồng cười khổ rồi rời khỏi quán bar.

Em Xinh Hàng Tuyển Cho Đại Gia Lựa Chọn Để Chơi Đùa
Em Xinh Hàng Tuyển Cho Đại Gia Lựa Chọn Để Chơi Đùa